❓Việc nhường nhau có xảy ra một cách tự động hay không, hay phải được nhờ thì mới làm. Nếu không làm thì có bị gì không

Khái niệm::
Dù các thành viên đều quản lý tiền bạc và tài sản riêng, họ tin rằng tài sản cá nhân không thuộc về riêng họ mà thuộc về cộng đồng. Niềm tin này giúp họ luôn sẵn sàng chia sẻ nguồn lực khi cộng đồng có những nhu cầu lớn về tài chính để phát triển hoặc mở rộng hoạt động cộng đồng. Điều này tạo ra một tư duy đặc trưng đó là tài sản cá nhân nhưng cộng đồng đều có thể sử dụng. Ví dụ, một thành viên đã tự bỏ chi phí để xây nhà riêng, nhưng sau đó sẵn lòng nhường lại cho một gia đình khác có nhu cầu.

Tại sao hiện tượng "cha chung không ai khóc" không xảy ra?

Theo Shinwon, cách một cá nhân đối xử với tài sản chung là một thước đo cho mức độ lành tính và sự bền vững của cộng đồng. Các thành viên phát triển được cảm thức thông qua việc giáo dục tại nhà và giáo dục cộng đồng. Họ luôn chú ý những hành vi nhỏ nhặt của đứa trẻ và giáo dục chúng thông qua đời sống hằng ngày. Từ việc đặt giày dép cho ngay ngắn, hay giữ gìn vệ sinh môi trường, cho đến cách tương tác với người khác… tất cả đều được quan tâm và chỉ dạy cẩn thận.

Ngoài ra, Bargn Nuri được hình thành và vận hành theo lối sống cộng đồng. Từ việc nuôi dạy trẻ, đến dùng bữa cùng nhau, hay san sẻ nguồn lực (phương tiện di chuyển, nhà cửa…) tất cả đều đến từ sự chung tay của tất cả thành viên. Nhờ nền tảng này, cộng với việc thực hành lời dạy của các bậc thầy tâm linh, các thành viên được nuôi dưỡng tinh thần cộng đồng; thậm chí tất cả cùng kết nối với nhau như một đại gia đình. Do đó, các vấn đề chung cũng là vấn đề của các nhân, nhờ vậy mới không xảy ra tình trạng “cha chung không ai khóc” trong cộng đồng.

Nguồn:: Vcil Community Membership | Substack

Hiện tượng khuếch tán trách nhiệm, người ngoài đứng nhìn